Reebok Basketball – Sự sụp đổ của một tượng đài
“Trong khuôn khổ bài viết này, người viết chỉ đề cập về nhánh giày bóng rổ (Basketball shoes) của thương hiệu Reebok”
Chúng ta hãy trở về những năm 80 và 90, thời kì hoàng kim của Reebok là đây. Hình ảnh Logo véc tơ xuất hiện trên mặt sân Hardwood với mật độ cao và Reebok cũng là sự lựa chọn của nhiều cầu thủ lúc bấy giờ. Thế nhưng đó cũng chỉ là chuyện đã qua rồi, giờ đây, Reebok đang dần phai mờ trên mặt sân NBA.
Tính đến thời điểm hiện nay, Reebok hầu như chẳng thể cho ra được một công nghệ vượt trội nào cả, hay chí ít là một mẫu giày bóng rổ có performance đáng chú ý. Việc thương hiệu này đang bám trụ vào việc phát hành lại những mẫu giày bóng rổ retro cũng chẳng giúp ít được bao nhiêu, Reebok cũng chẳng kí hợp đồng được với một cầu thủ nào đủ khả năng kế thừa di sản của những cái bóng quá lớn như Allen Iverson, Shaquille O’neal, Shawn Kemp,…
Shaquille O’neal mang Reebok Shaqnosis trong trận All-Star 1996
Câu chuyện bắt đầu vào đầu những năm 80, Reebok thất bại trong việc đưa mẫu giày Reebok Freestyle trở thành 1 sản phẩm trong nhánh Basketball Shoes. Vào năm 1986, Reebok chính thức bước vào ngành công nghiệp giày bóng rổ, thương hiệu này đã lấy đi 2 cầu thủ của Boston Celtics là Dennis Johnson và Danny Ainge trong việc kí hợp đồng với Nike, đồng thời tung ra mẫu giày Reebok BB vào thị trường giày bóng rổ. Năm 1987, Reebok nắm giữ 26% cổ phần thị trường giày bóng rổ với 8.6% số giày bóng rổ được bán ra.
Reebok Freestyle Basketball
Danny Ainge mang Reebok BB
Dennis Johnson mang Reebok BB
Reebok BB 5600
Không lâu sau đó, Reebok đã phải nhường chỗ cho Nike và bộ đệm Air Unit quá nổi tiếng. Thế nhưng thương hiệu này lại lôi kéo sự chú ý của người khác công nghệ Pump Technology vào năm 1989. Công nghệ Pump được đưa vào nhiều thiết kế của Reebok, bao gồm cả dòng Reebok Pump Omni Zone mà Dee Brown mang trong lúc thực hiện cú dunk che mắt nổi tiếng của ông trong Slam Dunk Contest 1991. Trong 4 quí của năm đó, Reebok đã bán được 20 triệu đôi giày.
Thế nhưng công nghệ Pump cũng chẳng giúp được gì cho Reebok, gã khổng lồ trong ngành công nghiệp giày bóng rổ lại sụp đổ. Nhằm hi vọng được trở lại cuộc đua này, Reebok đã hướng hợp đồng đến gã lính mới khổng lồ – Shaquille O’neal vào năm 1992. Thật sự thì Shaquille O’Neal cũng không phải là nhân tố quyết định thay đổi cục diện cho Reebok, mặc dù anh là một trong số những cầu thủ trẻ tốt nhất và đầy cá tính. Hợp đồng của Reebok và O’neal kết thúc vào năm 1998 khi mà gã khổng lồ này mong muốn thiết lập một thương hiệu giày của riêng mình, và từ đó, thương hiệu Shaq ra đời cùng logo Dunkman.Quay trở lại với Reebok, nhận thấy được tương lai không tươi sáng, Reebok quyết định dồn tất cả hi vọng vào Allen Iverson. Kí kết hợp đồng vào năm 1996, và canh bạc này đã nghiêng về phía Reebok. Mối quan hệ giữa Allen Iverson và Reebok thành công đến mức cả 2 đồng ý kí kết hợp đồng kéo dài thêm 10 năm vào năm 2001.Bất chấp mọi nỗ lực của Reebok, họ vẫn không thể nào xây dựng một danh sách cầu thủ xung quanh Allen Iverson. Điển hình là mối quan hệ giữa Reebok và Steve Francis chẳng đi đến đâu, mặc dù điều này dẫn đến bộ sưu tập Blacktop Collection được ra mắt, hay hi vọng với Yao Ming nhưng cầu thủ này đã bị chấn thương đeo bám dai đẳng cả sự nghiệp.
Cho đến năm 2010 thì hợp đồng giữa Allen Iverson và Reebok chấm dứt, dòng giày Question dừng lại ở mẫu thiết kế thứ 13, và Reebok lại nhắm vào một cầu thủ khác, một hậu vệ dẫn bóng đầy tài năng – John Wall. Với việc dòng Reebok Zig Running đang thành công thì Reebok ngay lập áp dụng dạng đế Zig vào những mẫu giày bóng rổ. John Wall đã chinh chiến trong 3 phiên bản Reebok Zig Basketball để rồi được chuyển về phía công ty cha là adidas, hiện tại thì John Wall đang có 1 sự nghiệp khá là thành công.
John Wall mang Reebok Zig Slash trong buổi tập cùng Washington Wizards.
Trở về với hiện tại, số lượng cầu thủ được Reebok kí hợp đồng chỉ vỏn vẹn 4 cầu thủ, thế nhưng họ lại chẳng phải những cầu thủ thuộc đẳng cấp siêu sao. Gerald Green, một cầu thủ không mấy tiếng tăm, được biết đến sau lần vô dịch Dunk Contest 2007. Ramon Sessions thì chôn chân trên hàng ghế dự bị và anh ta cũng không còn được nhắc đến nhiều. Jason Terry (37 tuổi) và Andre Miller (38 tuổi) đã quá già so với thời phong độ của mình. Chốt lại danh sách, Reebok không có một cầu thủ nào là nhân tố đặc biệt, đã vậy họ còn bị mất Nerlens Noels vào tay Under Armour và Isaiah Thomas vào Jordan Brand. Reebok xem như vô vọng trong việc tìm kiếm một cầu thủ có khả năng kế thừa di sản của người tiền nhiệm.
Bỏ qua mặt kinh tế, Reebok vẫn luôn có chỗ đứng trong lòng người hâm mộ. Đã có quá nhiều điều tuyệt vời diễn ra với Reebok, chỉ tiếc là, thương hiệu đã sắp đến hồi kết. Một tượng đài với hơn 20 phiên bản giày bóng rổ retro được quay trở lại thị trường, thế nhưng hầu hết tất cả đều nằm trên kệ hạ giá và hầu như đầy đủ size. Họ cần cầu thủ mới, sản phẩm mới và những sự đột phá mới nếu muốn tiếp tục, hoặc họ sẽ trở thành lịch sử của nền công nghiệp đầy tính cạnh tranh này.